Nội dung
- 1 Những lựa chọn đơn giản – Những lát cắt đời thường
- 2 Những ngã rẽ lớn – Cuộc đời rẽ hướng từ đây
- 3 Lựa chọn – khi đời sống không còn là của riêng mình
- 4 Bản lĩnh của một người đàn ông không nằm ở tiền bạc
- 5 Khi lý trí mỏi mệt – hãy để trái tim dẫn lối
- 6 Một đêm đông Hà Nội – và ánh đèn đường lặng thinh
- 7 Kết
– Viết cho những ai đang đứng trước lựa chọn
Trong suốt cuộc đời, con người không ngừng phải đưa ra những lựa chọn – từ đơn giản đến phức tạp, từ dễ quên đến day dứt mãi về sau. Có những quyết định ta đưa ra trong vài giây, cũng có những quyết định đi theo suốt một đời mà đến tận cuối cùng, ta vẫn không biết liệu mình đã đúng hay sai – hay chỉ đơn giản là “đã tốt nhất chưa”.
Không có lựa chọn nào hoàn hảo, bởi sự tuyệt đối là khái niệm không tồn tại trong thế giới tương đối này. Thậm chí, như một nghịch lý, chính sự không hoàn hảo lại khiến chúng ta buộc phải lựa chọn – và từ đó, cuộc đời mới mang hình hài.
Những lựa chọn đơn giản – Những lát cắt đời thường
Mỗi ngày, chúng ta đều phải lựa chọn:
Hôm nay ăn gì? Mặc gì? Mua chiếc điện thoại nào? Đi chơi ở đâu?
Đây là những lựa chọn đơn giản – nhưng không hề vô nghĩa. Chúng hình thành thói quen, sở thích, cá tính. Từ những quyết định nhỏ ấy, một phần con người ta được tạo nên.
Những ngã rẽ lớn – Cuộc đời rẽ hướng từ đây
Có những lựa chọn cao cấp hơn, nơi mỗi bước rẽ sẽ đưa bạn đến một thế giới hoàn toàn khác.
Chọn trường đại học. Chọn ngành học. Chọn công việc đầu tiên. Chọn người bạn đời. Chọn nơi sống.
Mỗi lựa chọn không chỉ là thay đổi môi trường, mà là thay đổi cả mạng lưới mối quan hệ, hệ giá trị sống, và cả chính bản thân mình.
Thật tiếc, chúng ta chỉ được sống một lần – không có cơ hội “load lại” để đi đường khác và so sánh. Những lựa chọn giống như ngã ba, ngã tư, thậm chí ngã năm… mà rồi khi rẽ qua, cánh cửa cũ đóng lại mãi mãi.
Ngắn hạn, ta dễ hối tiếc. Nhưng đi đến cuối đời, ai cũng nhận ra rằng:
Không có con đường đúng. Chỉ có con đường mình đã sống trọn.
Lựa chọn – khi đời sống không còn là của riêng mình
Khi trưởng thành, lựa chọn không còn là chuyện của riêng bản thân nữa.
Mỗi quyết định trở thành giao điểm giữa cá nhân và gia đình, giữa ước mơ và trách nhiệm.
Ví dụ:
- Ở lại Việt Nam với những điều thân thuộc nhưng nhiều ràng buộc, hay sang nước ngoài để bắt đầu cuộc sống mới với bao điều chưa biết?
- Sống ở thành phố nhộn nhịp đầy cơ hội nhưng áp lực, hay về quê sống yên bình nhưng ít lựa chọn?
- Theo đuổi công việc ổn định hay từ bỏ để theo đuổi giấc mơ mới đầy rủi ro?
Rồi đến lúc có con, ta lại loay hoay với câu hỏi: trường công, trường tư, trường quốc tế? Dạy con tự lập hay dạy con ngoan ngoãn?
Mỗi lựa chọn là một lần đánh cược với tương lai, mà kết quả thì không ai biết trước.
Bản lĩnh của một người đàn ông không nằm ở tiền bạc
Tiền bạc mất đi có thể kiếm lại. Nhưng một lựa chọn sai trong đời sống – có thể khiến bạn lạc hướng cả chục năm.
Không có định hướng, người đàn ông cũng giống như người đi trong đêm tối, không đèn, không bản đồ, chỉ biết bước – và hy vọng.
Càng trưởng thành, càng nhiều người rơi vào trạng thái:
Cân nhắc quá nhiều, phân tích quá kỹ, và rồi bế tắc.
Lý trí tưởng là chìa khóa, nhưng càng dùng lại càng bế tắc. Lý do là vì:
Lý trí phân tích được “đúng – sai”, nhưng chỉ trái tim mới cảm được “nên – không nên”.
Khi lý trí mỏi mệt – hãy để trái tim dẫn lối
Nếu bạn đang đứng giữa những lựa chọn rối rắm, hãy thử một cách khác:
Đừng phân tích nữa. Đừng lập bảng ưu – nhược điểm.
Hãy im lặng. Lắng nghe trái tim mình.
Hãy tìm đến lựa chọn mà ngay sau khi đưa ra, bạn thấy mình mỉm cười, thấy nhẹ nhõm, thấy yên.
Đó là lúc trái tim bạn đang đồng thuận – và ánh sáng bắt đầu le lói ở cuối con đường.
Có thể không ai dạy bạn cách lắng nghe trái tim, nhưng khi bạn thật sự im lặng – nó sẽ lên tiếng.
Đôi khi, một lựa chọn đúng không nằm ở kết quả mà ở cảm giác:
Bình an sau khi quyết định.
Một đêm đông Hà Nội – và ánh đèn đường lặng thinh
Hà Nội sắp sang đông rồi. Cái lạnh dịu dàng luồn qua da thịt, không buốt giá nhưng cũng đủ để khiến người ta ngẫm ngợi.
Gió thổi nhẹ, đèn đường vàng, thành phố bắt đầu chậm lại…
Chính những lúc như vậy – cô đơn vừa đủ, tĩnh lặng vừa đủ – là khoảnh khắc lý tưởng để soi gương vào bên trong mình.
Thêm chút hoài niệm, thêm chút tiếc nuối, thêm một vài vết xước cũ…
Ta nhận ra: thời gian trôi rất nhanh.
Và lựa chọn quan trọng nhất không phải là chọn điều gì, mà là: ta có thật sự sống trọn trong lựa chọn ấy hay không?
Kết
Không ai trong chúng ta có thể tránh khỏi những lần lựa chọn.
Và chẳng có ai đi đến cuối đời mà không từng hối tiếc.
Nhưng bạn hoàn toàn có thể sống một đời ít tiếc nuối nhất, nếu bạn biết chọn thứ khiến trái tim mình bình an.
Đó không phải lựa chọn dễ, cũng không phải lựa chọn đúng –
Đó chỉ đơn giản là lựa chọn khiến bạn thấy đủ.
— Hoài Phong