Nội dung
- 1 1. Có hay không có số phận?
- 2 2. Cốt lõi là sống tốt hơn
- 3 3. Thực và hư – Tỉnh và say
- 4 4. Vấn đề không phải là đúng – mà là dễ chịu
- 5 5. Trở lại câu hỏi số phận – cách tiếp cận đúng
- 6 6. Một ví dụ về tha thứ – không phải ai cũng hiểu
- 7 7. Đào tới đâu thì dừng?
- 8 8. Đừng cố thay đổi thế giới – hãy điều chỉnh chính mình
Một người từng hỏi H.P:
“Anh có tin là có số phận không?”
1. Có hay không có số phận?
H.P trả lời:
- Khi đến với một gia đình vừa mất con vì tai nạn, tôi nói với họ rằng: “Đó là số phận, là điều đã được an bài.”
- Nhưng khi gặp một người nghèo đang chán nản, tôi lại nói: “Không có số phận nào cả. Chính chúng ta quyết định tương lai của mình.”
Vậy rốt cuộc, có hay không có số phận?
Không quan trọng. Quan trọng là: “Quan điểm đó có giúp bạn hoặc người khác sống tốt hơn không?”
2. Cốt lõi là sống tốt hơn
Rất nhiều vấn đề trong cuộc sống cũng như vậy:
- Đừng quá bận tâm chuyện đúng hay sai
- Không cần truy cùng gốc rễ đắt hay rẻ, sang hay hèn
- Cũng chẳng cần phân định thật rõ rộng hay hẹp, đúng hay lệch
Hãy quy tất cả về một tiêu chí: “Nó có giúp mình sống tốt hơn không?”
3. Thực và hư – Tỉnh và say
Mọi vật có thể quy về hai dạng:
- Thực: Là bản chất, là hiện tượng đang xảy ra đúng như nó là
- Hư: Là phản chiếu qua một lăng kính – đã bị biến dạng
Ai thấy được bản chất thì là “người tỉnh”. Người bị chi phối bởi góc nhìn lệch thì gọi là “kẻ say”.
Nhưng… tỉnh chưa chắc là hay. Say cũng chưa chắc là dở. Vì:
- “Tỉnh” đôi khi mang theo dằn vặt
- “Say” đôi khi lại bình yên, dễ chịu
4. Vấn đề không phải là đúng – mà là dễ chịu
Chúng ta luôn cố gắng tìm ra sự thật, tìm ra lẽ phải. Nhưng đôi khi:
- Đừng tìm tận cùng của mọi kết quả
- Đừng cố hiểu hết vạn vật – nhân sinh
- Đừng cố rạch ròi đúng sai, tốt xấu
Hãy quay về một câu hỏi cơ bản hơn:
- Hôm nay bạn đã cười mấy lần?
- Gần đây bạn có cảm thấy bình an?
- Bạn đã bao giờ cảm thấy nhẹ lòng chưa?
5. Trở lại câu hỏi số phận – cách tiếp cận đúng
- Sai: Đi tìm tài liệu, lý thuyết để chứng minh có hay không có số phận
- Đúng: Xem xét xem hiện tại mình tin điều gì, và điều đó có khiến mình sống tích cực hơn không
Nếu niềm tin hiện tại khiến bạn thấy ổn, hãy dừng lại. Nếu chưa ổn, tiếp tục đào sâu. Khi gặp ánh sáng, cảm thấy dễ chịu – dừng ở đó.
6. Một ví dụ về tha thứ – không phải ai cũng hiểu
“Vợ em nhắn tin với sếp, em có nên tha thứ không?”
Tôi trả lời: “Nếu em cố tha thứ, em sẽ không bao giờ tha thứ được.”
Vì ngay khi gọi đó là “tha thứ”, nghĩa là bạn vẫn xem đó là lỗi. Và khi còn xem là lỗi, sẽ không bao giờ thật sự tha được.
Giải pháp không phải tha – mà là hiểu. Đào sâu, nhìn xa, mở rộng tâm trí tới khi:
- Không còn thấy đó là lỗi nữa
- Không còn trách móc ai
- Không còn nỗi đau trong lòng mình
Đó mới là sự giải thoát thật sự – không phải cho người khác – mà là cho chính mình.
7. Đào tới đâu thì dừng?
Khi bạn thấy mọi sự bình thản:
- Không còn thấy ai là người xấu
- Không còn chuyện gì là “ác” hay “sai”
- Không còn sân si, dằn vặt, tổn thương
… thì lúc ấy bạn dừng lại. Đó là điểm đến của khai trí.
8. Đừng cố thay đổi thế giới – hãy điều chỉnh chính mình
Tôi và bạn có thể rất khác nhau. Nhưng tôi tin chắc một điều:
Cảm xúc tiêu cực trong bạn – đang dư thừa.
Đừng phán xét bài viết này đúng hay sai. Hãy lấy nguyên lý trong bài làm công cụ:
- Nếu thấy đúng, phát huy
- Nếu thấy sai, tiếp tục đào sâu tới khi gặp ánh sáng
Và khi một ngày nào đó, bạn lại thấy mệt mỏi, mù mịt – thì hãy tiếp tục đào sâu. Vì ánh sáng sẽ tới, khi bạn thật sự cần nó.
— H.P